Hai công nhân xây dựng người Pháp Damien Guerot và Silas Despréaux có mặt ở trung tâm mua sắm Westfield Bondi Junction trên đường đến phòng tập thể dục ngay khi kẻ tấn công bằng dao Joel Cauchi, 40 tuổi, bắt đầu vụ đâm người hàng loạt [13 tháng 4] khiến 6 người thiệt mạng và 12 người khác bị thương nặng, trong đó có một trẻ sơ sinh.
Đoạn phim từ camera an ninh cho thấy hai người đàn ông chộp lấy các cột chắn, vung nó về phía Joel Cauchi khi hắn sử dụng thang cuốn.
Ông Guerot nói ông và bạn mình, Silas, hành động hoàn toàn theo bản năng, khi mọi chuyện diễn ra quá nhanh.
"Lần đầu tiên chúng tôi nhìn thấy hắn ta quay mặt về phía chúng tôi và những người xung quanh nằm trên mặt đất sau khi bị đâm, phản ứng đầu tiên của chúng tôi, giống như những người khác là bỏ chạy.
Nhưng sau đó chúng tôi tìm thấy một cột chắn. Chúng tôi cần phải tự vệ. Đó là lúc Silas không có chỗ ẩn nấp ở tầng dưới. Chúng tôi cố gắng đánh hắn ta nhưng kẻ tấn công ở ngoài tầm với. Sau đó hắn chạy theo hướng ngược lại, đó là lúc hắn chạy tới thang cuốn. Hắn ở dưới chúng tôi một tầng."
Ông Despreaux nói với đài SBS tiếng Pháp rằng ông cảm thấy cần phải hành động khẩn cấp vì có rất nhiều người mua hàng đang ở trong tình thế bị tấn công.
Có rất nhiều người chạy xuống cầu thang. Chúng tôi hét vào mặt họ để họ quay lại tầng trên. Chúng tôi đến thang cuốn, kẻ cầm dao đang trên đường đi lên. Cách hắn vài mét, có một người phụ nữ hoàn toàn không nhận ra chuyện gì đang diễn ra.
Cuối cùng, khi cô ấy nhận ra mình đã chạy ngang qua tôi, đó là lúc tôi quyết định ném cột chắn của mình vào hắn ta. Lúc đó, tôi không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì xung quanh mình. Vì vậy, tôi ném cột chắn vào vào chân hắn.
Nhưng thật không may, nó không ngăn cản được hắn. Vào lúc đó, tôi có thể thấy hắn không thích những gì tôi vừa làm và giờ tôi trở thành mục tiêu của hắn."
Tại thời điểm này, ông Guerot nhìn thấy cơ hội và ông đã nắm lấy nó.
"Tôi đang tìm cơ hội thích hợp để ném cái cọc vào hắn, nhưng thật khó khăn khi thang cuốn di chuyển. Tôi nhìn chằm chằm vào mắt hắn, để cho hắn thấy chúng tôi có ý định ngăn chặn hắn, rằng chúng tôi đã quyết tâm, để hắn quay lại.
Khi tôi nhìn hắn, hắn dường như đang ở trong thế giới riêng của mình, giống như trong một trò chơi điện tử. Hắn thực sự không đi hay chạy, rất kỳ lạ, giống như thể hắn đang làm nhiệm vụ vậy."
Những ngày sau đó, hai người đàn ông tưởng rằng mọi thử thách đã kết thúc, nhưng đó chỉ là sự yên bình trước cơn bão...
Ông Guerot, người đang có thị thực làm việc tạm thời sẽ hết hạn sau vài tháng nữa [vào tháng 7] – được tin mình là nhân vật chính của một đơn kiến nghị trực tuyến, kêu gọi chính phủ liên bang cấp cho ông quyền công dân Úc. Họ mô tả ông đã thực hiện "một hành động thực sự của một người Úc" cứu được nhiều mạng sống.
Đáp lại lời kêu gọi, Thủ tướng Anthony Albanese đã gửi lời mời [16 tháng 4].
"Bạn được chào đón ở đây. Bạn có thể ở lại bao lâu tùy thích. Đây là người mà chúng tôi hoan nghênh trở thành công dân Úc, mặc dù điều đó sẽ là một mất mát với nước Pháp.
Chúng tôi cảm ơn anh ấy vì sự dũng cảm phi thường. Nó nói lên rất nhiều điều về bản chất của con người vào thời điểm chúng ta phải đối mặt với những vấn đề khó khăn, một người nào đó không phải là công dân của đất nước này, dũng cảm đứng trên đầu những chiếc thang cuốn và ngăn chặn thủ phạm này đi lên tầng khác, có khả năng gây ra thêm những vụ tàn sát đối với công dân của chúng ta."
Sau khi sống ở Úc được 8 năm và tìm cách xin thường trú, ông Guerot rất ngạc nhiên khi nhận được xác nhận chính thức từ Bộ Di trú.
"Để có được thường trú nhân tại Úc, với một số người, đó là một cuộc dạo chơi trong công viên nhưng với những người khác, đó là một hành trình tìm kiếm thực sự!
Tôi đã phải làm việc hai năm trong các trang trại, sau đó tôi nhận được thị thực sinh viên trong 5 năm, rồi thị thực Covid, trong khi tôi đang chuẩn bị xin visa lao động có tay nghề. Đó là lý do tôi không thể tin rằng mình đã có được thường trú nhân.
Tôi đã mong muốn điều đó từ rất lâu và cảm thấy vô cùng may mắn, đặc biệt lại được Thủ tướng cấp cho. Nhưng tôi không thể ăn mừng được, vì lúc này có những gia đình đang đau buồn.
Vì vậy, đó là một cảm giác kỳ lạ. Một mặt tôi cảm thấy hạnh phúc nhưng mặt khác, tôi hiểu lý do tại sao tôi có được nó. Một cảm xúc rất kỳ lạ”.
Ông Despreaux, người đã có thường trú nhân, cho biết ông cũng rất ngạc nhiên trước sự quan tâm của công chúng.
"Thật là một tuần khó khăn và phức tạp. Chúng tôi không ngờ câu chuyện này lại được quan tâm đến vậy... Chuyện đã xảy ra không thể giải thích được... Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu lắng xuống và đêm qua thực sự là đêm đầu tiên tôi ngủ ngon."
Cả hai đều nói rằng thật khó để tiến về phía trước vì họ luôn nhớ về những sinh mạng đã mất trong vụ tấn công Bondi.